Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

HỌC CÁCH SỐNG THỌ TỪ ÔNG GIÀ THỌ 256 NĂM

Sức khỏe: Học cách sống thọ từ ông già thọ 256 năm

Ông Lý Thanh Vân (1677-1933)

-
Ông Lý Thanh Vân (1677-1933) qua đời ở tuổi 256. Ông có 24 bà vợ, và trải qua chín đời hoàng đế nhà Thanh. Theo truyền thuyết, ông Lý Thanh Vân là một bác sĩ y học Trung Quốc, chuyên gia thảo dược, chủ khí công, và tư vấn chiến thuật.
Bảng cáo phó của ông năm 1933 trong tạp chí Time, có tiêu đề “Rùa-Bồ câu-Chó”, tiết lộ bí mật sống thọ của ông: “Giữ một trái tim yên tĩnh, ngồi như một con rùa, đi vui vẻ giống như một chim bồ câu và ngủ như một con chó.”
Ông Lý cho biết ông có thói quen khá khác thường trong cuộc sống hàng ngày. Ông không uống rượu mạnh, hút thuốc và ăn các bữa ăn của mình thường xuyên. Ông ăn chay trường và thường xuyên uống trà wolfberry (còn được gọi là goji berry).
Ông ngủ sớm và dậy sớm. Khi rãnh rỗi, ông ngồi thẳng với mắt nhắm nghiền và đặt bàn tay trong lòng của mình, và không di động trong vài giờ. Ông chơi bài, tìm cách thua đủ tiền để đối thủ của mình mua thức ăn cho ngày hôm đó. Nhờ sự rộng lượng và thái độ bình đẳng, mọi người đều thích ông.
Ông Lý đã dành cả cuộc đời nghiên cứu các loại thảo mộc Trung Quốc và khám phá những bí mật của tuổi thọ, đến các tỉnh của Trung Quốc và Thái Lan để thu thập các loại thảo mộc và điều trị bệnh.
Trong khi vẫn chưa rõ liệu ông Lý thực sự sống như đã nói, những gì chúng ta biết, mắc dù quá ít, về thói quen của ông phù hợp với những phát hiện khoa học hiện đại về cách trường thọ.
Nghiên cứu
Dan Buettner, tác giả của “Khu vực xanh: Bài học trường thọ từ những người sống lâu nhất”, nghiên cứu về trường thọ. Trong cuốn sách của mình và trong một cuộc nói chuyện TED 2009, ông đã kiểm tra lối sống của các nhóm dân ở bốn nơi khác nhau trên thế giới.
Tất cả các nhóm nguời – California Phục Lâm, Okinawa, Sardinians, và Costa Rico – sống được hơn 100 năm tuổi với tỷ lệ cao hơn nhiều so với hầu hết mọi người, hoặc họ sống hàng chục năm dài hơn mức trung bình. Ông gọi là nơi mà các nhóm này sống “khu vực xanh”.
Theo nghiên cứu Buettner, tất cả các nhóm ở khu vực xanh có chế độ ăn uống dựa trên rau cỏ. Nhóm Phục Lâm ở Loma Linda, California, ăn nhiều các loại đậu và rau xanh như đã đề cập trong Kinh Thánh. Những người chăn nuôi sống ở vùng cao nguyên ở Sardinia ăn một lọai bánh mì không men, pho mát làm từ động vật ăn cỏ, và rượu vang đặc biệt.
Buettner tìm thấy rằng chế độ ăn ít calo giúp kéo dài tuổi thọ, được chứng minh bởi một nhóm các dân Okinawa cao tuổi khỏe mạnh, những người này thực hành một quy tắc Nho giáo là ngừng ăn khi đã ăn được 80%.
Có lẽ trà wolfberry ông Lý dùng đóng một vai trò quan trọng trong sức khỏe của ông. Sau khi nghe câu chuyện của ông Lý, các nhà nghiên cứu y tế Anh và Pháp đã tiến hành một nghiên cứu chuyên sâu về trà wolfberry và thấy rằng nó chứa một vitamin chưa có tên gọi là “Vitamin X,” còn được gọi là vitamin vẻ đẹp (beauty vitamin). Các thí nghiệm của họ xác nhận rằng trà wolfberry ức chế sự tích tụ của các tế bào chất béo và thúc đẩy gan, làm giảm đường huyết và cholesterol, vân vân.
Trà Wolfberry đóng vai trò trẻ hóa: nó kích hoạt các tế bào não và các tuyến nội tiết, tăng cường sự bài tiết của hormon và loại bỏ các chất độc tích lũy trong máu, có thể giúp duy trì chức năng bình thường của các mô cơ thể và các cơ quan.
Thiền định
Các nhà nghiên cứu đã tìm thấy nhiều lợi ích từ việc thiền thường xuyên. Nhà thần kinh học tại Đại học Massachusetts Medical School đã yêu cầu hai nhóm nhân viên hoặc thiền định trong tám tuần hoặc sống bình thường. Họ thấy rằng các người thiền “có một sự thay đổi rõ rệt trong hoạt động của thùy trán bên trái,” một bài viết Tâm lý học năm 2003 Hôm nay cho biết. “Sự thay đổi não bộ làm giảm tác động tiêu cực của stress, trầm cảm nhẹ, và lo lắng. Ngoài ra còn có ít hoạt động trong hạch hạnh nhân, nơi mà các quá trình não sợ hãi. ” Thiền cũng làm giảm co rút não do lão hóa và tăng cường sức sống.
Người Adventist ở California tuân thủ đúng 24 giờ ngày Sa-bát của họ và dành thời giờ suy tư, cầu nguyện, và thư giản với bạn bè.
Cộng đồng
Buettner cũng thấy rằng cộng đồng là một yếu tố rất lớn trong tuổi thọ của nhóm khu vực xanh. Người Okinawa có nhiều bạn bè gần gũi, và họ chia sẻ mọi thứ với nhau. Người Sardinia ở vùng cao tôn kính người cao niên, một việc không tìm thấy ở các xã hội phương Tây hiện đại. Người Phục Lâm để gia đình trên hết.
Một cảm giác thuộc về nhau và có nhau lành mạnh khuyến khích các cá nhân sống lành mạnh.
Sống có mục đích
Trong những chuyến đi của mình, Buettner đi qua một chủ đề thường thấy trong nhóm khu vực xanh: Không ai trong số họ có khái niệm nghỉ hưu. Họ cứ tiếp tục làm việc.
Trong các nhóm, Buettner gặp những người đàn ông và phụ nữ ngòai trăm năm tiếp tục leo đồi, làm hàng rào, nuôi cá, và chăm sóc cháu mấy đời.
Thật thú vị, không ai trong số những người trăm tuổi tập thể dục như dân phương Tây. “Họ chỉ đơn giản sống cuộc sống hoạt động thể chất,” theo Buettner. Họ đều đi bộ, nấu ăn, và làm những việc vặt bằng tay, và nhiều người trong số họ làm vườn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét