Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018

HOA MUỐNG BIỂN

Trở về xóm cũ chiều nay
Nhìn hoa Muống biển nhớ ngày đã qua
Mỏng manh cánh trắng ngọc ngà
Bên đời hưu quạnh mà xa xót lòng.

Hoàng hôn lất phất gió giông
Hoa thì còn đó mà không thấy người
Mênh mông sóng trải ngàn khơi
Một mình ta với chân trời ngày xưa
Ngày hôm ấy nặng cơn mưa
Dìu nhau hai đứa đón đưa nhau về
Bên em anh thả bùa mê
Bến Nghiêng nghiêng cả lời thề hai ta
Đường chiều vui khúc tình ca
Đồ Sơn sơn thủy non xa nước gần .

Vẫn còn in dấu bàn chân
Lối mòn  trên cát đang dần mờ phai
Rau Muống biển vẫn miệt mài
Đơm bông mà vắng bóng ai hôm nào !

  

BẾN XƯA

BẾN XƯA 

Một chiều về lại bến xưa
Vẫn con đò với lưa thưa nếp nhà
Bao lần cải đã trổ hoa
Lộc bình  tím vẫn la đà trôi sông .

Trời mênh mông - Đất mênh mông
Lối xưa còn đó mà không thấy người
Hoài mong tìm lại nụ cười
Của mùa trăng khuyết đã mười mấy năm
Thương mình phận của rau Răm
Trách chi hoa Cải đã thăm thẳm đường
Người ta da phấn má hường
Dứt dây theo gió lẽ thường vậy thôi .

Thoáng chuông chùa đổ mấy hồi
Bến sông ngày ấy bóng tôi đổ dài
Hoàng hôn một khúc bi ai
Kìa vành trăng khuyết ai cài vào đêm .